Bao chiều thứ sáu mãi cô đơn
Chẳng thấy anh đâu để dỗi hờn
Ghế đá công viên buồn vắng lặng
Phút giây chờ đợi, nhớ nhiều hơn.
Ngày xưa hai đứa ngồi bên nhau
Dưới bóng thông reo gió dạt dào
Cùng ngắm hoàng hôn chiều giăng tím
Ước tình hai đứa chẳng phai màu.
Bây giờ thứ sáu viết tình thơ
Lòng vẫn chưa vơi nét mộng mơ
Ép cánh “Pensée” vào nhựt ký
Thương nhiều kỷ niệm buổi ban sơ.
Trở về thăm lại công viên cũ
Gió bụi phủ mờ mái tóc xanh