Thơ: Hoàng Hậu Êxơ-tơ - Nguyễn Văn Phú
Hoàng Hậu Êxơ-tơ (*1) - Nguyễn Văn Phú
(Esther trong Cựu Ước)
Yến tiệc được mở ra
Vua cho mời hoàng hậu
Nhưng hoàng hậu không đến
Vua Xu (*2) giận đến nỗi
Lưng mật và tím da
Vua truyền hỏi đại thần
Làm gì với hoàng hậu
Khi hoàng hậu không tuân?
Một đại quan triều tấu:
“Chiếu chỉ xin truyền ra
Và chép vào sách luật:
Sẽ chẳng còn bao giờ
Hoàng hậu đến trước ngôi
Chiếu chỉ cũng truyền rằng
Chọn một người nữ khác
Tước hoàng hậu thay nàng.”
Lệnh truyền do vua ban
Tìm trong khắp nhân gian
Một nữ trinh xinh đẹp
Để thay thế Vả-Thi (*3)
Khi vua mời không đến
Ở kinh đô Su-sơ (*4)
Có một người Giu-đa (*5)
Nuôi con gái cậu mình
Tên tộc Ha Đa Sa (*6)
Tức nàng E-xơ-tơ
Nàng xinh tốt hình dạng
Nàng đẹp đẽ dung nhan
Cha mẹ nàng qua đời
Mạc (*7) nhận làm con gái.
Được chọn tiến cung vua
Nàng ở cung tốt nhất
Có phi tần hầu ra
Túc trực cả ngày đêm
Người cha dặn con gái:
“Đừng nói bất cứ ai
Lý lịch gốc gác con.”
Mỗi ngày cha đi dạo
Trước sân cung phi tần
Để có thể nghe ngóng
Tin tức con bên trong.
Khi nàng được tiến cung
Vua Suê (*8) yêu thương nàng
Hơn các cung nữ khác.
Đẹp lòng, vua đội mão
Triều thiên lên đầu nàng
Vua lập nàng Hoàng Hậu
Để thay thế Vả Thi.
Ngồi nơi cửa nhà vua
Cha nàng-người họ Mạc
Biết tất cả lễ lạc
Cùng nghe ngóng tin con.
Có hai sĩ quan vua
Là kẻ đang giữ cửa
Chúng mưu hãm hại vua
Mạc Đô Chê biết được
Báo ngay hoàng hậu biết
Và nàng trình báo vua
Haman được thăng chức
Sau biến cố lớn này
Vua đặt người quan trưởng
Khi ra vào ai nấy
Đều cúi, lạy Haman.
Chỉ có Mạc Đô Chê
Không cúi cũng không lạy
Khiến Haman giận tràn
Muốn diệt Mạc Đô đi.
Nhưng Haman suy nghĩ
Giết vậy giết một người
Hắn muốn giết tất cả
Một dân tộc Giu đa.
Haman sàm tấu vua
Về dân này như sau:
“Luật pháp của chúng khác
Chúng không tuân lệnh ta
Ta dung chúng chẳng tiện
Khá chiếu chỉ diệt trừ
Dân Giu đa này đi.”
Lời tâu làm đẹp ý
Vua cởi nhẫn đang đeo
Trao tận tay Haman.
Haman gởi chiếu chỉ
Định một ngày tận diệt
Toàn bộ dân Giu đa.
Một đêm vua không ngủ
Nên truyền đem sử đọc
Tới chỗ hai sĩ quan
Mưu định giết nhà vua.
Vua hỏi: “ Mạc Đô Chê
Ân thưởng được gì chăng?”
Tâu rằng: “không chi cả.”
Haman đứng gần đấy
Định đến để xin vua
Treo cổ Mạc Đô Chê
Trên cây gỗ mộc hình
Người cho gia nhân dựng.
Nhà vua hỏi Haman:
“Việc gì vua phải làm
Cho người vua tôn trọng?”
Haman đáp rất nhanh
Vì nghĩ không ai khác
Được xứng đáng, trừ mình
Vì thế Haman đáp:
“Người nào vua quý trọng
Khá đem áo triều vua
Ngựa của vua đang cưỡi
Mão triều thiên vua đội
Đội trên đầu người đó
Áo triều mặc người đó
Ngựa vua giao một người
Mà vua rất tôn trọng
Và người đó dẫn người.
Đi dạo chơi thành nội
Lại la lớn lên rằng
“Người mà vua tôn trọng
Được đãi ngộ như vậy.”
Nhà vua bảo Haman:
“Y như lời người nói
Áo triều mặc cho Mạc
Người gốc gác Giu đa
Đương ngồi tại cửa vua
Chớ bỏ qua gì hết.”
Mạc Đô Chê nghe tin
Bèn khóc, xé áo mình
Đầu đội tro, bao áo
Toàn dân đất Giu đa
Cũng kêu khóc, cầu xin.
Mạc Đô Chê tức tốc
Cho người báo hoàng hậu
Hoàng hậu ở trong cung
Nghe tin, Hoàng Hậu buồn
Nàng kiêng cử ăn uống
Trong ba ngày ba đêm.
Mạc Đô lại cho người
Khuyên Hoàng Hậu vào cung
Cầu khẩn, van xin vua
Cứu lấy dân tộc mình.
Nàng rất được ơn vua;
Vua giơ phủ việt vàng
Hoàng hậu đến gần vua.
Nàng mời vua, Haman
Ngày mai đến dự tiệc
Haman vâng lời vua
Làm vậy với Mạc Đô
Haman về nhà mình
Buồn thảm và trùm đầu
Vì biết rằng tai họa
Xảy đến mình chẳng lâu.
Haman cho vợ biết
Và bạn hữu mình hay
Việc xảy đến cho mình
Khi người đang nói chuyện
Hoạn quan nhà vua đến
Đưa Haman đến dự
Yến tiệc hoàng hậu bày.
Vua nói với hoàng hậu
Xin điều gì sẽ cho
“Xin cho tôi mạng sống
Và mạng sống dân tôi.
Vì tôi vừa mới biết
Có kẻ muốn hủy diệt
Tôi và dân tộc tôi
Bằng cách dâng vàng bạc
Người đó rất độc ác.”
“Kẻ toan lòng làm vậy
Là ai? Nó ở đâu?
Hoàng hậu đứng dậy tâu:
“Haman độc ác kia
Đang ngồi gần vua đó.”
Vua nổi cơn thạnh nộ
Bèn bỏ tiệc ra ngoài
Cho nguôi ngoai tấc dạ.
Vua ra lệnh hoạn quan:
“Treo hắn trên mộc hình
Mà hắn đã cho dựng
Để treo Mạc Đô Chê,
Người nói lời trung tín
Để cứu mạng sống ta.”
Vua cởi chiếc nhẫn vua
Mà người lấy từ Haman
Ban cho Mạc Đô Chê.
Mạc Đô được cao trọng
Danh tiếng người đồn xa
Từ gần đến rất xa
Mười con trai Haman
Cũng lần lượt bị treo
Trên cây gỗ mộc hình.
Người ác bị tuyệt diệt
Không những thế mà thôi
Dòng họ cũng bị diệt
Tiếng xấu để muôn đời
Nguyễn Phú
1tháng 3/2012-8:20 tối
Chú thích:
(*1)- Êxơ-Tơ: Esther
(*2)-Vua Xu:Xerses
(*3)- Vả-Thi: Vashti
(*4)- Giu đa: Jude
(*6)- Ha-sa-đa:Hadassah
(*7)-Mạc Đô Chê:Mordechi